Em với Huế như mùa thu zích zắc
đất kinh thành không vua
chiều tím ngát tiếng chuông chùa Diệu Đế
sông Hương chảy, bất ngờ không chảy
núi Ngự Bình, bình ngự phía xa xa
trời xuống thấp lưng chừng đồi Vọng Cảnh
em rót cả mùa thu vào Đại Nội
nắng trên mây, mây sáng ở trên đầu
kim loại xám chất đồng xanh ẩn dụ
em dẫn Huế vào anh hay dẫn anh vào Huế?
cơn mưa chiều bọc lót buổi hoàng hôn
người thiếu nữ suốt đời ngôi thiếu nữ
dù vị hoàng đế cuối cùng không phải là anh.
2015
Phan Thanh Bình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét