Em chấp nhận bình yên không đánh đổi.
Ai? Cho hôm nay
Ai? Cho mai sau
câu dân ca không đủ mát trưa hè
cái nắng hanh gắt hơn thời của mẹ
đất chẳng hồn nhiên như thời của cha
anh hiểu lắm nỗi nhọc nhằn cây lúa
câu hát em cũng đắn đo theo mùa vụ
chiếc đòn gánh cong lên, mùa thu trĩu xuống
kĩu kịt tháng năm, phân mảnh đời người.
1993
Phan Thanh Bình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét