Qua cầu Cần Thơ
thương dòng sông Hậu
tiếc con phà mục nắng bến Ninh Kiều
đã hết một thời em con gái
hết một thời anh lãng đãng phiêu bồng
nhắm mắt lại để hình dung xem có gì, nhưng chẳng có
mở mắt
em như nắng làm mềm cầu vĩnh cửu
anh ngập ngừng, đón hơi nước ven sông
2015
Phan Thanh Bình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét