Thứ Bảy, 24 tháng 10, 2015
Không đề
Bầu trời vuông vắn qua ô cửa.
Em như nàng sương phụ
bên sông ngày ngân nga
tiếng ồn khi chợ vỡ
tiếng ồn trong trái tim
của người ba mươi tuổi
hoa nở dồn trên sóng
sóng đập vào thời gian.
tự cái vuông ô cửa
chợt thấy mình mong manh.
1993
Phan Thanh Bình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bài đăng Mới hơn
Bài đăng Cũ hơn
Trang chủ
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét