Lộn xộn gót cao
Đóng khung cổ tích
Tôi áng chừng cuộc mưu sinh sắp tới
Hay cuộc cưỡng hôn không thể nồng nàn
Mái phố quên người
Có và không?
Không có.
Leo xanh
Leo xanh
Ký sinh mái ngói
Lại một chuyến tàu rầm rập vào ga cuối
Chuyến rung lắc chuyển mùa
Tôi triển lãm khuôn mặt mình cau có
Như chiếc giày ai ném lên mái tôn
Đừng thất vọng khi bạn được nghe:
“Thuê bao quý khách vừa gọi….”
2016
Phan Thanh Bình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét