Thứ Hai, 18 tháng 1, 2016
CÀ PHÊ MỘT MÌNH
Làm người
đương nhiên là làm người
vẫn thắc mắc
cuối dòng sông là biển cả
cuối biển cả là mặt trăng
cuối mặt trăng là gì nữa?
Nhiều lúc
muốn làm đứa con hư của thần mặt trời
dùng yếu đuối để hủy diệt thế giới
nhưng sao vẫn thèm hạt gạo quê mình khi chín lên cơm
Sinh ra
được kế thừa giấc mơ
phải kế tục con đường
phải im lặng cúi đầu nghe lòng nhói buốt
bước vào cánh cửa phòng giam có ghế sofa
có vòi nước, chảy từ cõi thiên đường
nước tinh khiết khiến đời say lúy túy
thử cao ngạo một lần
bàn tay phải tát ngay vào má trái
bàn tay trái ...
đâu rồi bàn tay trái?
nó quều quào co duỗi chân cua
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét