Thứ Bảy, 24 tháng 10, 2015

Đêm




Đêm cô đơn
biết em ở đầu kia vẫn thức
em có cần lời xin lỗi của anh?

đêm sợ hãi
tưởng mình như thú hoang
nhận vết thương từ kẻ đi săn tồi

đêm trằn trọc
thấy mình vinh mà nhục
nghe một tiếng động cũng giật mình

Tôi đánh vật với từng đêm
bằng những đòn cân não
tóc lại thêm sợi bạc trước bình minh.

2015
Phan Thanh Bình


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét