Mỗi đầu ngày thức giấc nhớ về em
nghiêng bên nào cũng thấy mình có lỗi
tia nắng sớm đến bên anh luôn là tia nắng mới
như là em, như không phải là em
những vì sao đêm qua xuyên ngang, xuyên ngang
đan chéo vào anh như ảo giác
em đến bên anh mỗi lần mỗi khác
mỗi lần anh lại thấy cô đơn
anh mang bên mình cái vỏ ưu phiền
cái trống rỗng ẩn sâu thăm thẳm
em kiêu hãnh bước qua miền ánh sáng
đi qua anh bằng sự bướng bỉnh của riêng em
năm tháng sẽ rộng hơn, năm tháng sẽ dài hơn
đủ mài mòn chúng ta và tất cả
em có nghĩ những điều anh đang nghĩ
những điều anh tìm kiếm mãi không thôi
em sẽ là tia nắng đến bên anh?
làm tín hiệu báo một ngày đã sáng.
2015
Phan Thanh Bình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét