Chủ Nhật, 14 tháng 10, 2018

Không đề



Em gối đầu vào triền đêm
mùa này sương xuống lạnh
tất cả những bông hoa đều ướp từ màu trắng
và bản nhạc cuối ngày lấy từ phẳng & nghiêng

anh ngỡ mình là chiếc cốc có quai
múc và rót tháng ngày đều tít tắp
bóng tối đã tự tràn
đỉnh tháp đã tự trôi

khoảng trời trong ngôi nhà vẫn đủ chỗ mênh mông
không có người bên chiếc bàn vuông thi pháp
vừa thấy
những ngón tay rời ra khỏi bàn tay
vun vút trả lời.

2016
Phan Thanh Bình

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét