Nhà thơ Phan Thanh Bình (bút danh Thy Sinh) làm thơ từ khi còn học phổ thông. Anh được kết nạp và trở thành hội viên Hội văn nghệ Bình Thuận khi mới 19 tuổi, có nhiều sáng tác in trên các báo và ấn bản chung. “Phẳng & Nghiêng” là tập thơ đầu tay của anh vừa xuất bản.
Đọc các bài thơ trong tập “Phẳng & Nghiêng” ta cảm nhận đó là những mạch hồi ức đan xen giữa quá khứ và hiện tại, nối kết một cách tự nhiên giữa tình cảm gia đình, quê hương, đất nước và bè bạn. Thơ tình của anh là nguồn cảm hứng vô tận với chất thơ trong sáng, lời thơ nồng nàn, sâu lắng, hồn nhiên và da diết. Câu thơ chân chất, mộc mạc nhưng diễn đạt được những hình ảnh chứa chan, dạt dào, sâu thẳm khiến người đọc xúc động, bâng khuâng như có hình bóng của mình trong đó.
Các bài thơ tình yêu của anh bắt nguồn từ những xúc cảm cụ thể, chân thực với những trải nghiệm tình cảm của bản thân nên anh thể hiện được vẻ đẹp đa dạng, tinh tế, những rung động sâu thẳm nơi trái tim và tâm hồn.
Những bài thơ viết về quê hương là cảm xúc nồng ấm, giàu hình ảnh và hết sức giản dị, với những câu thơ chân chất, mộc mạc, bình dị nhưng khi đọc không ai không thấy nao lòng:
“ Có dịp mời em về Phan thiết
Đứng bóng Cà Ty cuối sông Mường
Tháp Nước bình yên đêm cổ tích
Qua cầu Quan lại nhớ cầu Quan”
(Nếu Tìm Em Sẽ Nhận Ra Anh)
Anh còn có một bài thơ với lời thơ sâu lắng, đậm tình, xúc động tặng bạn mình, một người bạn văn chương sống và viết bên dòng sông Cà Ty quê hương anh, từ chối những cơ hội tốt hơn cho chính mình:
“ Đời có lắm nghề sao anh lại làm thơ
Tôi vẫn nghĩ anh đang trên bục giảng
Say sưa kể về Nguyễn Trãi ở Đông Quan
Nguyễn Du từng đi sứ.
Không. Anh không muốn nói về những điều đã cũ
Để chân trời cho những cánh chim bay.
….
Anh cứ mặc nhiên làm thơ, mặc nhiên không cần ai biết
Bên dòng Cà Ty chan chát mặn bốn mùa
Vì người thiếu nữ năm xưa?
Hay số phận buộc anh ở nơi này?
(Viết Bên Dòng Cà Ty)
Trong tập thơ “Phẳng & Nghiêng”, các bài thơ về tình yêu đôi lứa của anh có nét dung dị, đằm thắm, thiết tha nhưng bao giờ cũng chân tình, dịu dàng, quyến rũ và mãnh liệt. Mỗi bài thơ là một khát khao cháy bỏng, một nỗi nhớ mênh mang…
“Chia tay anh, em khóc cho mình
Giọt nước mắt xóa đi niềm uất hận.
Anh không thể chạm vào lòng trắc ẩn
Cho em thêm một lần tin”
(Vùng Kỷ Niệm)
“Mỗi đầu ngày thức giấc nhớ về em
Nghiêng bên nào cũng thấy mình có lỗi.
Tia nắng sớm đến bên anh luôn là tia nắng mới
Như là em, như không phải là em.”
(Tín Hiệu Không Lời)
Tình yêu của tác giả còn hướng về những cuộc đời bất hạnh, đổ vỡ trong tình yêu, để những nỗi đau, những thất vọng được thay bằng một niềm hy vọng mới, để tiếp tục hòa nhập vào cuộc đời, vì cuộc đời này còn nhiều yêu thương đang chờ phía trước:
“ Ta sẽ lại yêu hơn chính bản thân mình
Yêu những thứ khi có em đã làm ta quên mất
Học lại cách cùng mọi người chung sống
Để quên đi khi em đã xa rồi”
(Khi Em Buông Tay)
Ở tập thơ “Phẳng & Nghiêng”, chúng ta cũng có thể nhận ra những trăn trở phẳng nghiêng của đời thường :
"“Thế giới phẳng”
Tâm hồn ta nghiêng
Làm sao vượt qua vách đá cuộc đời?”
(Phẳng & Nghiêng)
Đọc Tập thơ “Phẳng & Nghiêng” của nhà thơ Phan Thanh Bình để tìm lại chính mình trong những vần thơ yêu thương của anh./.
Người yêu thơ
Đỗ Hữu Thùy Dương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét