Em nắm tay anh vào cửa Phật
tĩnh tâm xa cõi thế nhân này
nén nhang em thắp cho trời đất
cả khấn cho anh hiểu lẽ đời
từng đêm em thức không rơi lệ
anh biết mà không nói được gì
từng đêm em thức anh không có
chẳng phải là em không có anh
cõi Phật, cõi người anh ở giữa
em vẫn còn yêu vẫn đợi chờ
chiều nay anh đến nơi hôm đó
sau tiếng chuông ngừng, nhớ Hoàng Lan.
2015
Phan Thanh Bình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét