Thứ Năm, 29 tháng 10, 2015

Khi em buông tay


Ừ, thì em cứ buông bỏ ta đi
ta trở lại ngôi nhà trong tiềm thức
nhắp chén trà đung đưa theo khói thuốc
nhớ cánh đồng con gái Thái Tuyên

tình yêu là một cõi ưu phiền
xa thì nhớ, gần thì quên bất chợt
em cứ ra đi như em chưa từng đến
như chưa từng gặp nhau ở ngã rẽ chung đường.

Ừ, thì em cứ buông bỏ ta đi
ta ngồi quán phong trần cùng đám bạn
nhắp một giọt café buồn đắng ngọt
nhớ ngọn lửa giữa đại ngàn và thiếu nữ Ban Mê

chẳng còn gì khi đã hết đam mê
em không còn giọt lệ nào để khóc
ta cũng chẳng có lời nào đưa đẩy
thôi chúng mình im lặng bước qua nhau.

Ừ, thì em cứ buông bỏ ta đi
ta sẽ yêu hơn những trẻ em đường phố
những đứa rạc chân bán từng tờ vé số
những đứa lang thang đánh giày

xứ sở gần xích đạo, mưa nắng cũng thất thường
lòng người cũng khi này, khi khác
ta lại sống như ngày em chưa đến
như kẻ yêu đời đi cướp bóc thiên nhiên.

Ta sẽ lại yêu hơn chính bản thân mình
yêu những thứ khi có em đã làm ta quên mất
học lại cách cùng mọi người chung sống
để quên đi khi em đã xa rồi.

2015
Phan Thanh Bình

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét